Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:
- Các em vẽ đi!
Cả lớp bắt đầu vẽ. Riêng Vova không vẽ. Cô giáo hỏi:
- Sao em không vẽ?
- Thưa cô - Vova trả lời - Cô vẽ còn thiếu.
- Thiếu cái gì?
- Áo quần.
- Sao vậy?
- Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với mẹ: "Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!"
*
* *
Lần nọ, Vova nằm mơ thấy mình trở thành một ông hiệu trưởng. Trong một buổi nói chuyện với học sinh, ông nói:
- Các em phải biết một điều, đức là cái gốc của con người. Con người có thể thiếu tài nhưng không thể thiếu đức. Xã hội tồn tại được là nhờ vào cái gốc, tức là cái đức. Tài có thể ví như cái áo, đức ví như cái quần. Không bận áo ở trần còn coi được, nhưng mặc áo mà chẳng bận quần thì khó coi ghê lắm.